Brussels

February 2019
A short but fine adventure by hien.bui. Read more
  • 1footprints
  • 1countries
  • 4days
  • 8photos
  • 0videos
  • 0kilometers
  • Day 1

    Cuộc dạo chơi ở Brussels với Bác Gaemon

    February 7, 2019 in Belgium ⋅ ⛅ 7 °C

    BỈ 🇧🇪🇧🇪🇧🇪...
    🍫🍫🍫Đất nước nổi tiếng với Chocolates. 12 giờ, khi mà hai đứa chúng con còn đùa nghịch quanh quảng trường Grand Palace, ông nhìn hai đứa cười rạng rỡ chỉ rạng rỡ vào túi socola Neuhaus hai đứa cầm rồi gọi chúng con đến. À thì ra hai đứa mua đúng socola người Bỉ thích rồi. Ông vui mừng thay cho chúng con, cười hiền khoe mấy chiếc túi to đùng đựng đầy socola ông cũng vừa mới mua xong ở hiệu ấy, rồi lấy kẹo đưa cho từng đứa như phát quà vậy. Chúng con nhìn ông, một người ông chưa hề quen biết, chưa từng mong đợi sẽ có thể gặp, đang cười với chúng con, còn tặng hai đứa quà. Chúng con tự nhiên thấy hạnh phúc mà bật cười rạng rỡ tung tẩy với chiếc socola vừa cầm trên tay.

    15 phút...
    Từ một người không quen biết, ông ôm hai đứa như những đứa trẻ trong gia đình vậy. 15 phút thôi nhưng ông tình nguyện vui vẻ mời hai đứa đi quanh quảng trường tìm những nơi ông thích nhất ở Brussels này. Nụ cười lúc nào cũng hóm hỉnh trên môi mà con hay thấy trên khuôn mặt của những cụ già hiền từ. Sao chúng lại dịu dàng đến thế, chất phác đến thế. Ông dẫn hai đứa đi mua socola, mời hai đứa ly socola nóng mặc dù chúng con chỉ quen ông năm phút trước đó thôi. Ông hào hứng chỉ hai đứa quán bia cổ nổi tiếng ở Brussels này, kêu hai đứa chụp hình lẹ với cậu bé Tintin - biểu tượng hoạt hình nơi ấy, ông dẫn hai đứa đến tượng cô bé Jeanneke Pis và còn bao thứ khác. Chúng con biết ông tự hào về thành phố quê hương mình lắm vì ông cứ cười hạnh phúc thôi khi nói về quê hương mình.
    15 phút ấy hai đứa chúng cháu cứ cười rạng rỡ đầy hạnh phúc, thỉnh thoảng cứ nhìn nhau như không tin vào mắt mình. Ông chỉ có 15 phút trước khi phải đi làm, vậy mà ông lại dành 15 phút ấy cho hai đứa trẻ ông chỉ vừa mới quen. Thỉnh thoảng còn pha trò khiến chúng con cười tít mắt lại như hồi còn bé. Lúc dắt chúng con đi, ngoài đường phố kia vang lên tiếng nhạc rộn rã từ tiếng kèn ca bài "I'm yours", con rộn ràng hát theo tiếng nhạc, tim vui lên mà không tin mình có đang thực sự ở đó hay đang mơ.
    15 phút... ông phải chia tay chúng con. Vẫn những cái ôm, vẫn những nụ hôn má tạm biệt vừa hạnh phúc vừa nuối tiếc. 15 phút ngắn ngủi ấy ông dành tặng chúng con để rồi lúc chia tay lại thấy hụt hẫng biết chừng nào. Nếu thời gian có thể chậm hơn một chút không?
    Bỉ những ngày hôm ấy thật đẹp. Đôi khi trong mỗi chuyến đi, con chỉ mong sẽ gặp được những người như vậy, những người dù chỉ xuất hiện trong phút chốc thôi cũng khiến con cảm thấy hạnh phúc biết chừng nào, khiến con cười cảm thấy mình thật may mắn. Mỗi bước chân con đến thành phố nào đó, chỉ một người nào đó như vậy thôi đã khiến chuyến đi ấy đủ trọn vẹn rồi, để rồi mỗi khi nhớ lại con thấy mình hạnh phúc biết bao khi được biết những con người ấy. Mai này có nhớ những ngày tháng nơi đây, con biết họ sẽ xuất hiện đầu tiên trong trí nhớ của mình!!!
    Tạm biệt ông và cám ơn ông nhé Gemon. Con tin rằng có biết bao người khác cũng thầm cảm ơn ông như chúng con hôm nay!
    BỈ, đất nước của socola và chính socola đã giúp con gặp được người bạn hiền từ đến thế!!!

    🍺🍺🍺 Đất nước cũng nổi tiếng với bia. Con đến quán bia ông giới thiệu vì chẳng muốn phụ lòng một người đã nhiệt tình đến thế dẫn chúng con đi khắp các con phố này. Trong tiếng nhạc tưng bừng của quán nhậu, trong tiếng cười nói rộn rã mọi người trò chuyện với nhau, con tận hưởng vị đắng của chai bia classic mà một khi vừa chạm tới bụng lại nghe vị ngọt vị thơm dậy mùi của lúa mạch, tận hưởng cảm giác phải nói thật to thì mới có thể nghe được. Mọi người xung quanh đây vui lắm chứ, tưởng như ai cũng có thể trò chuyện với nhau thành bạn. Con nhớ anh chàng tóc dài gặp trong quán bia hỏi chuyện "Bạn không sao chứ?" khi thấy con đi lại nhà vệ sinh những hai lần 😅, một lúc sau gặp lại ở bàn đối diện lại vẫn tay chào hô gọi to như đã quen lâu lắm vậy. Nhớ chị tóc vàng ghế trước ngồi tự nhún nhảy xem mình ngầu thế nào ra đến cửa cũng vẫy tay tạm biệt. Ai miết rồi trong quán bia này vui đến vậy cũng thành bạn bè.
    Trong quán bia ấy còn được gặp Hugo. Là người Pháp đấy, là Pháp mà lúc nào mình cũng mong được đặt chân đến rồi nghe đâu đó một câu nói chuyện tiếng Pháp. Anh chàng ngẫu hứng bắt chuyện mà gặp đúng hai đứa người Việt, sung sướng mời hai đứa cốc bia để kể cho nghe anh thích Việt Nam đến cỡ nào. Hai tiếng để nghe, để trò chuyện về chuyến phiêu lưu từ Bắc xuống Nam và thật may khi hai đứa xin chào tạm biệt trước khi đêm về chứ không chẳng biết bao giờ chuyện Việt Nam mới xong. Lại tạm biệt một con người hào hứng, tốt bụng nhưng sau tất cả họ sẽ lại là những kí ức tốt đẹp khó quên trong suốt hành trình này.
    Bỉ nổi tiếng với bia, và chính bia cũng giúp mình gặp được người bạn Pháp ấy ❤❤❤.

    BỈ, đất nước của hạnh phúc. Nhưng không chỉ dừng lại ở việc họ chỉ thấy bản thân mình hạnh phúc ra sao, mà còn lan tỏa hạnh phúc ấy cho những người xa lạ như thế nào!!!

    TẠM BIỆT NHÉ, thêm một đất nước nữa tôi yêu!!! 🇧🇪🇧🇪🇧🇪

    Brussels, ngày 9 tháng 2 năm 2019.
    Read more